Cảm nhận và chia sẻ cùng anh!

Gia đình ơi! Mọi người ơi!Mẹ già kính yêu, và cả vợ con nữa hãy tin em, hãy đợi em về, em sẽ bù đắp những tháng ngày lầm lỡ của em. Và khi em bước chân trở về với gia đình, em sẽ tự tin, chỉ có niềm vui và hạnh phúc của mọi người. Nó là nguồn động lực để cho em tìm lại chính mình mà suốt 13 năm qua em đã đánh mất nó.

 

Hôm nay, ngồi đây với một tâm trạng của một người như đã bừng tỉnh, tâm trạng của một người từng bị con ma - “ma túy” chiếm lĩnh dày vò và một quãng thời gian không phải là dài, nhưng đối với em không phải là ngắn.

 

Sau khi em đọc cuốn tự truyện của anh Lê Trung Tuấn, tâm trạng em như một người rất mơ hồ với những suy nghĩ rất thiển cận về cuộc đời mình. Và em đã đặt ra những câu hỏi là một người từng nghiện thì cuộc đời mình, số phận mình sẽ thế nào đây? Khi xã hội và mọi người nhìn vào mình với ánh mắt giữa một con người hay một con ma. Em đã có những suy nghĩ rất tiêu cực về số phận một người nghiện như mình nhưng khi đã đọc xong cuốn tự truyện của anh, em như bừng tỉnh và em đã tâm lý khác hẳn. Và dường như những lời lẽ trong cuốn truyện mảnh đời và những lầm lỗi, những vấp ngã và bản lĩnh để vượt lên. Tự truyện anh đã thổi vào em như một sự trỗi dậy để vượt lên tất cả, em đã thấm từng chữ, từng lời, quả thực không có gì là con người không thể làm được, điều quan trọng nhất là lí trí và sự quyết tâm. Và em hôm nay ngồi đây em đã nghĩ và em có một ước mơ, em không mong mình sẽ làm được như anh.

 

 

Em cũng không mong mình sẽ trở thành người nổi tiếng như anh nhưng khi đã thấy được cuộc đời khổ cực nhưng đầy vinh quang của anh qua cuốn tự truyện em đã có một ước mơ, một ý chí hừng hực trong mình em sẽ làm được gì cho cuộc đời. Em sẽ cố gắng để gạt bỏ hết quá khứ, sẽ tự tin vào bản thân, sẽ tách con ma kia ra khỏi cơ thể mình. Em sẽ làm lại tất cả để có thể ngẩng cao đầu bước đi. Bước vững chắc trên quãng đường sắp tới em sẽ phải trải qua, sẽ tự tin để làm một con người chứ không phải một con ma, em sẽ sống sao có ích cho chính mình, cho gia đình và xã hội.

 

Thật vậy, như anh đã nói (ma túy) heroin, nó đúng là thứ ma quái. Khi con người ta đã để thứ ma quái đó xâm nhập vào cơ thể để nó chiếm lĩnh cả phần hồn cũng như phần xác, thì con người không còn là một con người nữa mà đã biến thành một con ma. Lúc đó, sự đấu tranh giữa phần người và phần con sẽ trỗi dậy.  Em nghĩ lúc đó phần người trong ta sẽ bị phần con kia chiếm lĩnh ngự trị và dù ta có tấm lòng, có đạo đức, có tốt đẹp đến đâu. Nhưng phần con ma kia đã át đi biến ta thành một con ma chỉ biết đi lừa gạt người khác rồi làm những việc mà trái với đạo lý mà chính ta không muốn. Ma túy! Ôi cứ nghĩ đến nó là em lại thấy ghê rợn. Hôm nay, ngồi đây là một người cũng đã bị con ma kia chế ngự cũng chính vì con kia em đã bước chân vào Trung tâm này.

 

Nó là một thứ bệnh, mà liều thuốc để chữa thì chỉ có lý trí mà thôi. Như anh nói cứ mỗi lần quyết tâm cai, nhưng cai lại nghiện, nghiện lại cai và em cũng như vậy. Em thấy cuộc đời em cũng như cuộc đời anh đều bị con ma kia chế ngự, nó làm cho cuộc đời em liêu xiêu, đau khổ đến tột cùng. Có lẽ sự đau khổ của em, không thể sánh được với sự đau khổ của anh. Nhưng với em đã là đau khổ rồi, có những lúc đọc những lời kể về mảnh đời, sự khốn khổ khi bị giày vò về thân xác, về tâm hồn, cuộc đời một con người trong sáng nhưng khi đã bị con ma kia ngự trị.

 

 

Nghĩ về bản thân mà em đã phải rơi nước mắt, từng giọt nước mắt trong em cứ trào ra mà em cũng không biết tại sao. Có lẽ những giọt nước mắt kia đang rơi vì anh hay đang rơi vì sự tiếc nuối cho chính mình, cho những tháng ngày đời em trong sáng như một tờ giấy trắng để rồi nó đã bẩn đục chỉ vì thứ ma quái kia.

 

Và những giọt nước mắt hôm nay, em rơi xuống có lẽ cũng chỉ vì nghĩ đến mẹ, nghĩ đến những người thân quanh em, có lẽ họ còn khổ hơn cả bản thân em, khi họ chỉ biết đứng nhìn sự dày vò đau đớn mà con ma kia cứ kè kè bên em.Sự đau đớn đó em rất hiểu nhưng em biết làm gì đây khi phần người trong em không còn nữa, đã từ lâu em đã muốn bộc bạch, có thể cởi bỏ tất cả nỗi lòng của mình. Em nghĩ lúc đó sẽ tăng thêm phần lí trí trong em để vươn lên, đưa cuộc đời tới một tương lai tươi sáng, mà ở nơi đó sẽ không có con ma nào, không có một cái chết trắng nào cả chỉ có niềm vui, hạnh phúc mà thôi.

 

Em cảm ơn anh, những lời bộc bạch từ anh! Mọi người ơi! Em cũng là em! Em cũng muốn mọi người hiểu về cuộc đời của em, em mơ ước mình có thể làm đựơc những điều kì diệu như anh. Qua anh, em cũng muốn bộc bạch bản thân về quãng đời mà bị con ma kia ngự trị và từ nay em sẽ vươn lên luôn đặt ra câu hỏi cho quãng đời còn lại của mình, sẽ làm thế nào và sẽ cố gắng thế nào? Năm nay em đã ngoài 40 tuổi, cái tuổi mà đã bước vào xế chiều, cái tuổi mà người khác thì lúc này họ đang sum vầy, hạnh phúc bên gia đình và mái ấm tình thương. Còn em thì sao? Em đã biến cuộc đời mình ra như vậy, sao em lại để con ma kia làm mất đi cái tôi trong em để giờ này với một sự hối hận khôn cùng.

 

Con ma kia đã chiếm lĩnh trong em suốt một quãng đường dài vô tận trong suốt 13 năm qua, đó cũng là một quãng thời gian mà bóng tối sự khổ đau cơ cực của chính bản thân em và em cũng thấy được sự đau khổ đó của người thân xung quanh em, của mẹ già, của vợ con. Mọi người có biết không, nếu nói là khổ nhất, không phải là em mà chính là mẹ, là vợ. Em cũng như anh, mẹ thương em vô cùng tuy không phải là con một, nhà đông anh em nhưng sự hư đốn của em đã khiến mẹ phải khổ quá nhiều nước mắt. Những giọt nước mắt cho đứa con đốn mạt, sao những giọt nước mắt đó không phải là những nụ cười, làm sao mà mẹ cười được đây? Khi mỗi lần nhìn thấy người con mà mình yêu thương vật vã trong cơn nghiện, khi nhìn thấy con mình chỉ còn da bọc xương.

 

Từ ngày cuộc đời em gắn liền với ma túy thì gia đình em dường như không bao giờ có niềm vui và hạnh phúc nữa, mà thay vào đó là không khí u ám. Tuy phần người trong em chỉ còn một chút nhưng em cũng có lúc tỉnh táo để nghĩ tới mọi người. Và lúc này đây, khi em hoàn toàn tỉnh táo, tách con ma kia ra khỏi cuộc đời em thì em đã cảm thấy như mình đã lấy lại chính mình. Sẽ không còn dài nữa chỉ 4 tháng nữa thôi là em được hoàn lương về gia đình và xã hội, em rất tự tin, em rất tự tin, với em thế là quá đủ để em làm lại chính mình.

 

Gia đình ơi! Mọi người ơi!Mẹ già kính yêu, và cả vợ con nữa hãy tin em, hãy đợi em về, em sẽ bù đắp những tháng ngày lầm lỡ của em. Và khi em bước chân trở về với gia đình, em sẽ tự tin, chỉ có niềm vui và hạnh phúc của mọi người. Nó là nguồn động lực để cho em tìm lại chính mình mà suốt 13 năm qua em đã đánh mất nó.

 

Anh Tuấn ơi, em xem tivi, đọc báo và hôm nay lại được anh tặng cuốn tự truyện. Em biết trong con người anh có lòng nhân ái, có sự đồng cảm, chia sẻ với những người nghiện như chúng em nên em đã mạo muội viết vài dòng tâm sự cùng anh.Tuy trình độ có hạn, lời văn chưa mượt mà, anh thông cảm cho em nhé. Sau đây, em thay mặt toàn bộ học viên đội III nói chung và tập thể lớp A3 nói riêng gửi lời cảm ơn chân thành và chúc anh sang năm mới mạnh khỏe thành đạy và làm được nhiều việc thiện hơn nữa.

 

Chào anh!

Nguyễn Hoài.

VIỆN NGHIÊN CỨU VÀ ỨNG DỤNG PHÒNG CHỐNG MA TÚY PSD

Hotline Hỗ trợ cai nghiện/Tư vấn tâm lý: 097.131.5474 / 035.858.9616

Địa chỉ: Tầng KT - Tòa nhà 21T1 - Khu đô thị Hapulico - 83 Vũ Trọng Phụng - Thanh Xuân - Hà Nội.

Email: hanhchinhnhansu.psd@gmail.com | Facebook: Viện PSD