Bóng tối của chết chóc, của đau thương và nước mắt đã không còn, giờ đây mỗi ngày đi qua cuộc đời anh đều là một ngày đầy nắng và ngập tràn niềm hạnh phúc. Niềm hạnh phúc vì sự trở về của những con người đã từng một thời lầm lỡ như anh. Niềm hạnh phúc của một người đàn ông sắp bước sang tuổi 60 vẫn được ăn những bữa cơm gia đình
Ngã vào vòng tay của ả phù dung suốt gần 15 năm, với rất nhiều lần cai nghiện bất thành, cánh cửa tương lai tưởng như đã khép chặt vĩnh viễn. Tuy nhiên, sau những nỗ lực phi thường, anh đã giã từ được cái chết trắng, trở về là một người lương thiện rồi trở thành một nông dân triệu phú với thu nhập hàng trăm triệu đồng mỗi năm. Đó là anh Đàm Quang Minh, sinh năm 1957, thôn Phú An 2, xã Phú Nhuận.
Năm 1986, khi nạn khai thác vàng rầm rộ khắp đất Minh Lương (Văn Bàn), các đàn anh, đàn chị lừng lẫy tiếng tăm ở Hải Phòng, Nam Định ùn ùn kéo đến lập lán trại. anh Minh thuê 50 thợ vào Minh Lương tìm vàng. Ham kiếm tiền; anh cũng cùng với thợ làm, công việc trên bãi vàng nặng nhọc nên mỗi buổi tối về thì chân tay rã rời không muốn làm gì nữa. Nghe bạn bè rủ rê là hút một điếu thuốc phiện vào người sẽ khỏe mạnh lại ngay. Anh cũng hút thử và thấy tinh thần sảng khoái, không còn mệt nhọc nữa. Cứ lúc rảnh rỗi là anh em bãi vàng lại truyền nhau hút. Như thể thức ăn thiết yếu trong cuộc sống. Thế rồi dần dà nghiện lúc nào không biết. Nhưng không ngờ nó theo mình dai dẳng và hậu quả của nó nặng nề đến thế. Vào thời điểm đó có khi anh có trong tay vài cân vàng. Nhưng đã nghiện thì bao nhiêu cũng đội nón ra đi hết.
Từ bóng tối bước ra vùng sáng, đó là khoảng thời gian đầy thử thách, đòi hỏi con người phải có quyết tâm và nghị lực thật vững vàng. Anh Minh đã vượt qua được những chướng ngại trước mắt, làm lại cuộc đời. Tâm sự với chúng tôi, anh không giấu nổi xúc động khi kể lại quãng thời gian đen tối nhất của cuộc đời mình: “Mọi tài sản đã tiêu tan hết, vợ con khổ sở. Nỗi khốn đốn ấy nhiều lần khiến tôi dằn vặt, cắn rứt lương tâm. Tôi Quyết tâm cai nghiện, Bắt đầu từ con số 0, tôi xin đi làm thuê cho một chủ gỗ. Nhưng Nhìn thấy người ta nghiện ngất ngây trong thứ khói hư ảo chết người đó, tôi lại không thể làm chủ được mình. Vậy là tôi lại lao vào thứ khói chết người đó như một bản năng. Khi đã no thuốc, nhìn lại mình tôi lại thấy ân hận vô cùng, tôi lại quyết tâm đi cai nghiện. Vợ anh, chị Phạm Thị Luyên, kiên quyết không cho anh đi làm, chị mua một mảnh đất ở một khu đồi heo hút toàn cây cối, cỏ dại rồi vay tiền dựng mái nhà tranh để chồng đoạn tuyệt với ma túy. Với sự động viên, chia sẻ của vợ và gia đình. Năm 2002 tôi từ bỏ hẳn ma túy.
Từ hai bàn tay trắng, vợ chồng anh Minh vay mượn được số tiền ít ỏi của người thân. Anh đào ao thả cá, chăn lợn, nuôi gà. Qua mấy năm tích lũy kinh nghiệm, anh Minh chuyển sang đầu tư chuyên sâu về thủy sản. Mở rộng quy mô ao lên 7 sào, cứ 5 tháng, gia đình anh thu một lần, với sản lượng 6 - 7 tấn cá/lần. Bình quân, mỗi năm ao cá cho thu lãi trên 100 triệu đồng. Và như một cách đền ơn đối với những sự tin tưởng của xóm làng dành cho mình, anh Minh vẫn luôn nỗ lực từng ngày để mở rộng cơ sở sản xuất kinh doanh và tạo thêm việc làm tại chỗ cho một số thanh niên sau cai nghiện trở về địa phương, gia đình còn khai hoang mảnh đất cạnh nhà đầu tư trồng cà chua, tận dụng diện tích đất đồi trồng chè, trồng ớt. Tổng thu nhập từ mô hình vườn ao chuồng mỗi năm hơn 250 triệu đồng.
Thương trường như chiến trường, việc làm ăn của anh Minh cũng không tránh khỏi những rủi ro. Lúc thì cá chết, mất mùa, dịch bệnh vv…Song với quyết tâm, tất cả cũng qua đi. Bàn tay chai sạm của anh là minh chứng cho sự vất vả của những tháng ngày lao động gây dựng cơ nghiệp. Hiện hai người con của anh đã xây dựng gia đình riêng với cuộc sống ổn định. Vợ chồng anh cũng có ngôi nhà khang trang đầy đủ tiện nghi. Bằng cả tấm lòng và sự trả giá trong chính cuộc đời mình, anh Minh vẫn đang nỗ lực tuyên truyền, vận động những người nghiện thấy được tác hại khủng khiếp do ma túy gây ra, từ đó cai nghiện và phục thiện…Chính sự đổi thay ở con người và những việc làm của anh đã giúp cho mọi người có cái nhìn khoan dung hơn với những người đã từng một thời lầm lỡ.
Bóng tối của chết chóc, của đau thương và nước mắt đã không còn, giờ đây mỗi ngày đi qua cuộc đời anh đều là một ngày đầy nắng và ngập tràn niềm hạnh phúc. Niềm hạnh phúc vì sự trở về của những con người đã từng một thời lầm lỡ như anh. Niềm hạnh phúc của một người đàn ông sắp bước sang tuổi 60 vẫn được ăn những bữa cơm gia đình. Mỗi hạnh phúc tưởng chừng như rất giản đơn ấy lại chính là sức mạnh, là nguồn động lực để người đàn ông này vững tin vượt qua mọi khó khăn trên con đường đã chọn.
Cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn nếu mỗi người sa ngã biết đứng lên, làm lại cuộc đời, sống có ích cho xã hội. Như tâm sự anh Minh muốn gửi đến mọi người, nhất là lớp trẻ: “Đừng bao giờ dại dột có ý định hút thử heroin dù chỉ một lần vì dễ dẫn đến nghiện ngập, thân tàn ma dại, hủy hoại cuộc đời. Nếu đã vướng vào hãy kiên quyết cai nghiện. Tất cả mọi người cùng nhau nói không với ma túy”.
Theo laocai.gov.vn
Địa chỉ: Tầng KT - Tòa nhà 21T1 - Khu đô thị Hapulico - 83 Vũ Trọng Phụng - Thanh Xuân - Hà Nội.
Email: hanhchinhnhansu.psd@gmail.com | Facebook: Viện PSD